Image Alt

TAC | Tailwind Adventure Community

NHỮNG ĐIỀU VỚ VẨN VỀ DINH DƯỠNG TRONG TRAIL RACE

Lần đầu đọc cuốn “Born to run” tôi mới được khai sáng với một ý tưởng hoàn toàn lạ lẫm “các cuộc thi chạy Ultra về cơ bản là cuộc thi ăn”. Đó là thời điểm cuối 2018, khi tôi đã “hành nghề chạy trail” được hơn 1 năm.
Tôi có một Checklist lưu trong ứng dụng Note trên điện thoại. Trước mỗi race tôi chỉ việc lôi ra xem lại và soạn cho đủ mọi thứ trong đó.
Ví dụ hiện giờ tôi sẽ chuẩn bị list sau cho 1 cuộc đua 70km:
– Muối 7 viên
– Gel 7 gói
– Mg – Ca Corbiere 1 vỉ
– Tailwind 12 serving
– Yến mạch 1 lọ nhỏ
– Bánh mỳ ruốc 3 cái
– Milo 3 hộp
– Energy Bar 3 thanh
– Nho khô 100 gr
– Nutella – 1 lọ nhỏ
– …
Giờ ngồi xuống đây để tôi kể cho bạn những gì tôi đã trải qua về đồ ăn trong 2 năm hành nghề nhé.
4/2018 – VJM – 42km – Tất cả những gì tôi mang theo là 4 gói gel theo lời khuyên của một ông anh đi trước. Nhờ vậy mà giờ tôi vẫn nhớ như in người con gái mang tên ngọn đèo Hải Vân năm ấy, người đã cứu sống tôi bằng 3 lát bánh mỳ sandwich ngay giữa con dốc Ngọn Giáo. Đó mới khoảng km thứ 25-27 gì đó của cuộc đua và tôi đã phải bật “zombie mode”, cứ leo 3 bước thì đứng lại nửa phút, nắn chân, xoa lưng, hít sâu, ngắm gái nhưng mà sao quái lạ vẫn mệt vcd nhỉ.
Sau này có nhiều kinh nghiệm hơn và nhớ về thời điểm kinh hãi đó tôi mới biết lúc đó tôi bị “hết xăng” anh em ạ.
Bài học số 1: hãy mang nhiều năng lượng hơn.
9/2018 – VTM – 42km – Kinh nghiệm và hăng hái hơn khi đây đã là giải trail thứ 3, lại sẵn mới sắm được quả vest hịn gần 4 chai của Salomon, tôi đã vác cả siêu thị trên lưng đi race. Lần này ngoài gel, danh mục đồ ăn thức uống mang theo có thêm cả tailwind, hạt khô, energy bar, kẹo chocolate, bánh mỳ ruốc, milo hộp. Tổng cộng tôi mang đi khoảng 3.5kg và mang về khoảng 2kg sau khi đã chia hết bánh kẹo cho trẻ con dọc đường.
Thời gian về đích năm đó không quá tệ, nhưng khi nhìn vào đống đồ ăn dỡ ra khỏi vest tôi thấy mình rất giống 1 con lừa thồ hàng. Toàn bộ 3 lạng hạt khô mang theo tôi đã không đụng đến 1 mẩu nào.
Bài học số 2: đừng tích trữ đồ như thể cả thế giới sắp bị phong tỏa vì Corona.
1/2020 – VTM – 70km – CP 6 lúc đó tôi áng chừng mình đang trong top 10. Người bám ngay sau tôi có lẽ còn khá xa, dựa trên những gương mặt mà tôi nhớ là đã vượt qua ở những CP trước. Tuy nhiên lúc này tôi đã phải vào run/walk mode vì bị chuột rút từ km 35. Đoạn đầu race có lẽ do quá phấn nên tôi đã phóng hơi nhanh, có lúc tưởng như đã chén được cả Tiểu Đường (sorry đây là một câu chuyện buồn chưa có hồi kết của nhiều đàn ông VN). Chặng đường leo những con dốc bất tận từ CP5 sang CP6 trong cái nắng giữa trưa của đất Mộc Châu đã bào gần hết sức của tôi.
Tôi check lại trên người, còn 1 gói gel, 1 hộp Milo và một ít hạt khô. Nhưng hạt khô coi như không tính, lúc này làm sao còn nuốt được nữa.
Vừa cắn vội miếng dưa hấu và ký tên thì thấp thoáng bóng một bib đỏ (70km) lững thững chạy tới. Tôi sửng sốt nhận ra Hồng Nguyễn, người tôi đã vượt qua từ rất lâu ngay ở CP1 nhưng giờ thì cậu ấy đã xuất hiện lù lù ngay ở đây như một con ma.
Tôi rời CP6 đi trước Hồng với hy vọng tiết kiệm phút nào hay phút ấy. Nhưng rồi không lâu sau, chỉ 500m từ CP6 Hồng lững thững chạy qua tôi, anh em chào hỏi và vượt lên trước. Trong một thoáng mơ hồ, mắt tôi nhòe đi, tôi thấy chữ TOP10 bay cái vèo qua đầu mình rồi cứ thế theo gió lơ lửng cuốn lên cao tít mấy tầng mây trên kia. “Không sao, race sau ta làm lại” – tôi tự động viên mình như thế và kéo tâm trí mình quay lại race – chạy như một TOP11.
Bóng Hồng Nguyễn cứ xa dần, xa dần. 100m, 200m, 300m… 200m, 300m ồ, khoan đã. Có cái gì đó không đúng ở đây. Đáng lẽ TOP10 phải cắt đuôi tôi hẳn chứ? Nhưng không, khoảng cách của chúng tôi cứ xa ra một chút, xong lại gần lại một chút, nhưng tôi luôn thấy bóng đối thủ trong tầm mắt. Tôi hít một hơi thật sâu, mút nốt gói gel còn lại và trong đầu tôi, chữ TOP10 lại lờ mờ hiện ra lại.
Chúng tôi chơi trò đuổi bắt như thế suốt 8km tới CP7 thì tôi tóm được TOP10 ở CP7, hai người gần như cùng ký tên một lúc, nhưng Hồng rời CP đi trước, còn tôi đứng xịt thuốc cho bớt chuột rút đùi, tranh thủ nuốt nhanh 2 miếng dưa hấu. Tôi để ý TOP10 dường như đã không ăn gì từ CP6!
Xoa xoa bụng cho miếng dưa trôi nhẹ xuống một chút, tôi áng chừng đã bị Hồng bỏ xa chừng 3p. Đoạn này nhiều ngã rẽ qua các khu dân cư nên tôi không còn thấy bóng đối thủ đâu. Được chừng 2km qua CP7 thì mấy miếng dưa cũng tan biến vào hư vô, tôi bắt đầu thấy chân chậm dần và người như muốn xỉu, gel đã hết sạch, energy bar nuốt không trôi, tailwind kéo không lên. Cái cảm giác biết một đối thủ chỉ còn cách mình mấy trăm mét phía trước cũng không còn khả năng chạy nhanh nữa nhưng mình lại không chén được thật là bất lực. Đúng lúc ấy thì tôi nhớ ra là mình mới chỉ mút hết 2 trong số 3 hộp Milo mang theo. Tôi bình tĩnh đứng lại cởi vest, lấy ra hộp Milo cuối cùng và ngửa cổ mút như trong quảng cáo, trong đầu tính toán khoảng cách lúc này có thể đã bị nới ra thành 5p và chỉ còn cách đích 6km.
Chừng 5 phút sau thì tôi cảm nhận sinh lực trở về với đôi chân mình. Vị sô cô la như chảy rần rần trong huyết mạch. Liếc xuống đồng hồ tôi thấy pace trở lại đầu 6, có lúc 5. Còn Hồng của tôi thì vẫn khuất dạng, tôi chấp nhận một cách thanh thản là sẽ không còn thấy cậu ấy cho tới khi về đích, bình tĩnh chạy như TOP11.
Nhưng trời không phụ người tốt anh em ạ. Khi còn cách đích 3km thì tôi thấy lại bóng dáng thân thuộc ấy, đúng Hồng của tôi rồi, và đang lết bộ. Và lần này thì đã không có sai sót nào nữa, tôi nhẹ nhàng lướt qua, chúc Hồng chạy tốt và về đích trước vài phút, như một TOP10.
Bài học số 3: tôi vẫn luôn tin vào Milo mặc dù không phải là KOL của Nestle Qua những lần đã thử nghiệm, vào lúc khốn khó 1 hộp Milo dễ nuốt hơn và push công lực lên nhanh không kém 2 gói gel.
Kết luận: thực ra mấy câu chuyện kia là tôi kể cho vui thôi chứ nó chẳng liên quan gì tới kết luận cả. Mỗi ace đi race rồi cũng sẽ tự rút ra được một đống kinh nghiệm cho riêng mình, và cái đó thì còn quan trọng hơn mấy ông viết lăng nhăng trên TAC group nhỉ.
Tuy nhiên tôi cho là mấy nguyên tắc sau sẽ giúp các ace định hướng trong việc đi tìm công thức tối ưu về dinh dưỡng cho bản thân:
1. Trước race:
a. Đảm bảo là bạn chăm chút cho chế độ ăn uống của mình được đầy đủ trong suốt 1 tuần trước race, né đồ uống có cồn nếu có thể. Ngày ngay trước race cũng không nên ăn đồ khó tiêu, nhiều xơ quá nhé.
2. Trong race, việc mang đồ ăn giống như chuẩn bị các vật liệu để xây 1 con đường
a. Những hòn đá tảng: đồ ăn thật như bánh mỳ, cơm nắm, hạt khô (không quá 100gr vì khá khó nuốt). Những món này cần nhiều thời gian để tiêu hóa nhưng lại giúp hệ thống tiêu hóa vận hành ổn định suốt race. Nên ăn nhiều vào đầu race và rải rác trong race.
b. Lớp cơ sở: tailwind là best, tôi pha mỗi lần tới 6 serving vào 1 bình 500ml rất đặc và uống dần với nước lọc trong suốt race để đỡ phải pha nhiều lần.
c. Lớp bề mặt: gel, Milo: đây là những thứ chuyên để cấp cứu trong những pha chén, chống bị chén, vượt dốc, chống tụt đường, mất niềm tin, hoặc đơn giản là khi thấy buồn.
d. Lớp trang trí: energy bar, bánh kẹo, chocolate: mấy món này các bạn nam nên mang theo đề phòng trên đường gặp newbie nữ có thể lấy ra làm quen (just kidding, nhưng nên tin).
3. Sau race: ủa sau race thì đi ăn nhậu chứ còn ăn gì nữa. Tuy nhiên sau khi tỉnh dậy, ace nhớ quay trở lại list mà tôi nói lúc đầu, chỉnh sửa lại theo kinh nghiệm của race vừa rồi để lần sau chúng ta sẽ có một combo phù hợp hơn nha.
Tác giả: Truong Thanh Trung
Đăng Ký Chờ Chúng mình sẽ thông báo tới bạn khi có thêm chỗ hoặc có thêm sản phẩm này nhé! Mãi Yêu! ******* We will inform you when the product arrives in stock. Please leave your valid email address below.